Xưa nay, nhân và quả luôn đi đôi nhau như hình với bóng, thiện ác đều có báo ứng tương xứng. Trong vấn đề tu khẩu cũng vậy, đôi khi chỉ một câu nói thôi cũng có thể gây họa khôn lường.

1. Vọng ngữ – nói dối

Phật giáo coi trọng sự thật và điều thật, nên nói dối là một trong những tội nghiệt nặng. Người mà mở miệng ra là nói dối, nói dối không chớp mắt, nói dối tới quen miệng, thuận lời, không cần suy nghĩ, chính mình còn không cảm nhận được mình đang nói dối, thì như vậy thật rất nguy hiểm.

2. Thiển ngữ – lời lẽ thô thiển

Người mà hay dùng những lời bất thiện để đả kích người khác thì chính là kẻ ác. Đả thương lòng tự trọng của người khác, chửi mắng người khác, làm phương hại danh dự người khác thì tất họa sẽ từ miệng mà ra, nói lời hại người chính là hại mình, tự mang phiền toái đến cho mình.

=>> Theo quan điểm của Phật Giáo bướm đen bay vào nhà là điềm gì

3. Ba phải – nói hai lời

Hai lời tức là lúc nói thế này lúc nói thế khác, châm ngòi ly gián, trước mặt người này nói A mà với người khác lại nói B để hai bên phát sinh mâu thuẫn. Loại người này rất nguy hiểm, dùng lời lẽ hại người, là tạo nghiệp ác chứ không đơn thuần chỉ là nói sai sự thật.

4. Xảo ngữ – lời lẽ khiêu khích

Người dùng ngôn ngữ khích bác, gợi lên lòng tham, sân, si của người khác, tuy cười nói bóng bẩy đấy mà bụng dạ sâu xa, cũng là ác nghiệp. Nếu không thể giúp được gì cho người khác thì không nên hại người, nếu không thể dùng từ bi mà hóa độ tham, sân, si của người khác thì cũng không nên khơi gợi, cổ vũ những thói xấu ấy.

"Xin lưu ý, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và chỉ nên được coi là tài liệu tham khảo."