U23 Việt Nam đã nhận thêm một trận thua nữa trước U23 Australia và chính thức khép lại cánh cửa vào tứ kết. Với một đội bong da thuộc dạng lót đường tại VCK U23 châu Á nhẽ ra chúng nên vui vì được góp mặt tại đây chứ tại sao lại đau? Mọi việc đều có nguyên do của nó cả.
Chúng ta nhìn thấy khe thắng nếu biết phòng ngự hợp lý và có những cầu thủ tấn công đủ tốt. Rất tiếc những Xuân Trường, Tuấn Anh hay Hồng Duy chỉ tiếp tục là quân bài dự phòng. Thêm ba mươi phút trên sân, Hồng Duy chứng minh rằng đáng ra cầu thủ này phải đá chính ngay từ đầu giải, điển hình là quả căng ngang như đặt cho Thanh Bình nhưng vẫn bị cầu thủ FLC Thanh Hóa bỏ lỡ.
Người ta ngơ ngác tự hỏi nhau đồng hồ đã điểm sang phút 70 ông Miura còn tung Tuấn Anh vào làm gì? Tung vào để rồi sau đó biện minh rằng có tiền vệ của HAGL vẫn thất bại đấy thôi chăng? Nhìn một vài pha xử lí cơ bản của chàng trai người Thái Bình khi vào sân, người hâm mộ càng thêm nhói lòng và tự hỏi nhau rằng vì sao một cầu thủ như thế lại phải ngồi dự bị.
Dám chắc, không ít người chẳng thể rời khỏi màn hình vì chờ xem Hồng Duy, Tuấn Anh, Xuân Trường có được vào sân hay không? Dẫu biết rằng lúc ấy có vào sân cũng chẳng thay đổi được gì nhưng họ lại thỏa niềm mong mỏi, rằng chúng ta sẽ đá cân bằng hơn với U23 Australia, rằng chúng ta có những con người đủ sức đương đầu với những cầu thủ to lớn vạm vỡ kia bằng kĩ thuật thượng thừa của mình.
Ông chẳng còn gì để biện minh nữa ông Miura ạ, cảm ơn ông vì tất cả vì chiếc vé tham dự VCK U23 châu Á mà ông mang lại nhưng chẳng vì thế mà người hâm mộ có thể lờ đi sự bảo thủ đến kỳ quặc của chiến lược gia này.
Giờ thì chẳng còn cơ hội nào để sửa sai ở VCK U23 châu Á thậm chí là cả cho chiếc ghế huấn luyện viên trưởng của ông nữa. Không những ông đã thất bại về mặt kết quả và còn làm mất điểm trầm trọng tình cảm của người hâm mộ Việt Nam. Hồi kết của một triều đại sắp đến và người hâm mộ lại thêm một lần đau.